Minami Aizawa đã bị thầy giáo và bạn học hiếp dâm như thế.

Minami Aizawa, một nữ sinh Nhật Bản 15 tuổi, luôn bước đi nhẹ nhàng trên hành lang trường học với nụ cười rụt rè. Cô bé có mái tóc đen dài óng ả, đôi mắt to tròn, và tính cách hiền lành, ngoan ngoãn. Minami yêu thích vẽ tranh và thường ngồi một mình trong góc lớp, phác thảo những giấc mơ về một thế giới yên bình. Nhưng chính sự dịu dàng ấy lại khiến cô trở thành mục tiêu của những lời trêu chọc cay nghiệt.

Mỗi ngày, nhóm nữ sinh trong lớp bắt đầu chế giễu Minami. Họ giật lấy cuốn sổ vẽ của cô, xé tan những bức tranh tỉ mỉ, gọi cô là “kẻ vô dụng” chỉ vì cô không dám phản kháng. Minami chỉ cúi đầu, đôi tay run rẩy nắm chặt váy đồng phục, cố kìm nước mắt. Cô sợ hãi, nhưng không biết cách đối mặt. Những vết bầm trên tâm hồn cô ngày càng sâu đậm, khiến cô dần khép mình, không còn dám chia sẻ với ai, kể cả mẹ.

Một ngày, trong giờ ra chơi, Minami ngồi co ro dưới gốc cây anh đào sau trường. Một cô giáo trẻ, cô Yamada, nhận ra ánh mắt buồn bã của cô bé. Cô Yamada nhẹ nhàng hỏi han, khuyến khích Minami kể lại mọi chuyện. Lần đầu tiên, Minami mở lòng, nước mắt tuôn rơi khi cô kể về những tháng ngày chịu đựng. Cô Yamada không chỉ lắng nghe mà còn giúp Minami tham gia một câu lạc bộ mỹ thuật, nơi cô tìm thấy những người bạn mới, những người trân trọng tài năng và trái tim ấm áp của cô.

Dần dần, Minami học cách yêu bản thân. Cô không còn là nạn nhân nữa, mà là một cô bé mạnh mẽ, vẽ nên tương lai bằng chính màu sắc của mình.